Bình luận việc ông Hùng từ chức HLV đội tuyển bóng đá quốc gia

           Lần đầu tiên, một huấn luyện viên bóng đá lại được dư luận, báo chí quan tâm đến như vậy trong suốt hơn tuần qua. Việc ông dám nhận trách nhiệm, không chối cãi đôi co, thái độ dứt khoát, mau lẹ, thừa nhận sai lầm và dũng cảm từ chức ra đi nhường đường cho người khác được báo chí ngợi ca là văn hóa từ chức hiếm thấy đầy đáng trọng giữa thời khắc này, giữa lúc diễn biến và thời tiết chính trường cũng chẳng khác gì bóng đá.
          Tình thế khủng hoảng và sự tuột dốc không phanh của bóng đá Việt lúc này quá dễ để Phan Thanh Hùng đổ lỗi. Liên đoàn bóng đá Việt Nam cũng không quyết đinh kỷ luật, không ép ông phải từ chức. Quyết định giữ ghế hay ra đi do ông toàn quyền quyết định. Thực ra trong thất bại của đội tuyển Việt Nam vừa rồi là do nhiều cầu thủ không chịu đá. Họ phải giữ chân cẳng để về đá cho CLB để kiếm tiền. Họ quên mất mình đang mặc màu áo của đội tuyển quốc gia.
          Nhưng:
          Ông đã nhận lỗi hết về mình với vai trò người đứng đầu và quyết định ra đi. Ông nói: một khi đã không tốt, không hoàn thành nhiệm vụ thì phải ra đi, nhường chỗ cho người khác hợp lý hơn, làm tốt hơn.
          Lòng tự trọng và văn hóa từ chức của Phan Thanh Hùng đáng để vỗ tay. Nói như bạn đọc: Không biết chừng HLV Phan Thanh Hùng sẽ khởi đầu cho một trào lưu nói không với xin lỗi và làm lãnh đạo thì phải biết tự trọng, không làm được thì nên từ chức như đại biểu quốc hội Dương Trung Quốc phát biểu trong kỳ họp quốc hội vừa rồi. Đừng để người ta phải lôi cổ xuống dù có nói vòng vo tam quốc hay giỏi đến cỡ nào.

Bài đăng phổ biến từ blog này

Chân dung người phụ nữ thứ 2 trên thế giới giật giải 'Nobel Toán học'

Con cừu đen của làng toán Việt

Coi chừng khoa học thuộc địa kiểu mới!