Vài cảm nhận về kinh đô ánh sáng Paris
Thật may mắn khi tôi có dịp thăm Paris trong dịp cuối tháng 6, năm 2009. Nếu như Nice là thành phố biển đẹp, thanh bình và lãng mạn thì Paris lại mang một phong cách khác. Paris sôi động, tấp nập, hối hả nhưng cũng rất nên thơ với dòng sông Siene hiền hòa, tháp Eiffel kiêu hãnh, bảo tàng Louvre cổ kính và cung điện Versaille lộng lẫy...
Tôi cứ bâng khuâng không hiểu sao những nhà thờ, lâu đài được xây từ thế kỷ 14 – 15, thậm chí từ thế kỷ 12 – 13, nay vẫn được bảo tồn như "nguyên trạng", cổ kính, trầm mặc, vững bền. Những dãy « chung cư » dọc phố cổ, phố cũ được xây dựng từ thế kỷ 16 - 17 -18 cao 5- 7 tầng , nối dài tưởng như vô tận, đẹp mê hồn với những mái ngói xám dốc đứng, lô nhô từng hàng ống khói bằng đất nung màu nâu xẫm, những vòm cửa sổ cao, cánh chớp mở sang hai bên, thấp thoáng những tấm rèm trắng muốt và hoa tươi rực rỡ khắp các ban công.
Tôi đi đi lại lại trên những vỉa hè, những con đường lát đá vẫn bền chặt qua bao thế kỷ. Có những con đường ở phố cổ được làm từ thế kỷ 12 -13, lúc đó người ta chưa nghĩ đến vỉa hè, đá được xếp từ hai phía chân tường dốc vào giữa lòng đường làm rãnh thoát nước, nay từng viên đá mòn nhẵn bóng, vẫn tấp nập người qua lại ngày ngày…
Mà không chỉ những con đường nhỏ nơi phố cổ, cả đại lộ Champs Élysees dẫn đến Khải hoàn môn, cũng lát đá. Từ ngày Napoléon Bonaparte duyệt binh trên đại lộ này, các cuộc diễu binh, tuần hành vẫn diễn ra trên mặt đường đá lát. Anh bạn người Pháp cho biết, năm 1968 một số sinh viên biểu tình quá khích đã dùng xà beng nậy đá tấn công cảnh sát, nên sau đó một số đoạn đường ở những địa điểm "nhạy cảm" đã được phun nhựa đường, thật tiếc, mặc dù xe qua đó êm hơn...
Chiều thu lên đồi Montmartre thật thơ mộng. Từ xa đã nhìn thấy nhà thờ Thánh Tâm (Sacré-coeur) lộng lẫy, nguy nga giữa nền trời xanh với tháp chuông cao trăm mét. Men theo những con đường nhỏ lát đá, qua những bậc thềm rộng, lên đến lưng đồi đã thấy những đám đông xúm quanh các nhóm nghệ sĩ đường phố say mê biểu diễn những bản dân ca truyền thống, những vũ khúc đồng quê làm mải mê du khách.Đến đỉnh đồi ngắm nhìn, Paris toàn cảnh hiện ra dưới nắng thu lấp lánh, như thấy cả quá trình phát triển của thành phố. Những tòa nhà hiện đại cao mấy chục tầng ở các khu ngoại vi không che lấp mất các khu phố cổ, phố cũ, những nhà thờ Đức Bà, điện Pantheon, Khải hoàn môn, tháp Eiffel ...
Vào phía sau nhà thờ, du khách bị hấp dẫn bởi những con phố nhỏ bán đồ lưu niệm và các món ăn truyền thống. Vui hơn là khu các họa sĩ vừa vẽ, vừa bán tranh. Có đến vài chục họa sĩ vẽ chân dung cho du khách với giá từ 25 đến 40 euro một bức. Montmartre quả là điểm sinh hoạt văn hóa truyền thống đặc trưng của Paris.
Thăm bảo tàng Louvre là điểm không thể bỏ qua của du khách đến Paris. Nhưng mất công xếp hàng vào xem rồi lại tiếc chưa xem được bao nhiêu! Dẫu "cưỡi ngựa xem hoa" hơn 5 giờ đồng hồ, tôi mới xem được khu trưng bày các nền văn hóa cổ Ai Cập, Hy Lạp, La Mã và mấy phòng tranh của Pháp, Ý ở thế kỷ 16 - 17 - 18, tức là thăm được khoảng một phần mười bảo tàng! Những hiện vật cổ mấy ngàn năm, từ những cột đá, mộ đá khổng lồ nặng hàng chục tấn đến những đồ trang sức bé xíu, hay một mảnh phù điêu vỡ ... tất cả đều được trân trọng gìn giữ, trưng bầy hấp dẫn khiến du khách không thể bỏ qua. Chợt nghĩ, may mắn thay cho những hiện vật nào dù ở đâu trên thế giới, được đưa về đây! Nó được "bảo tồn và phát huy" tối đa giá trị đối với cả nhân loại, vì mỗi năm có hàng chục triệu lượt người từ khắp nơi đến đây chiêm ngưỡng cơ mà!
Ngắm dòng sông Seine in màu trời thu xanh trong, soi bóng những cây cổ thụ, những nhà thờ, lâu đài ... không biết chán! Du khách ai cũng muốn được đi tàu du lịch một vòng trên sông Seine thơ mộng để ngắm nhìn những kỳ quan của Paris dọc hai bên bờ sông, nhất là về đêm càng lung linh huyền ảo. Du khách đua nhau ghi hình, chụp ảnh những nhà thờ Đức Bà, Tòa thị chính thành phố, Bảo tàng Louvre, điện Pantheon, cột đá Obélisque giữa quảng trường Concorde, Khải hoàn môn, Quảng trường Bourbon, tháp Eiffel ... và cơ man nào những cảnh đẹp của thành phố.
Tôi lại chú ý đến hai bờ kè đá rêu phong, có chỗ cao đến mười mét và những cây cầu được xây dựng nối tiếp qua nhiều thế kỷ, vẫn vững bền. Bắc qua sông Seine có mấy chục cây cầu, mỗi cây cầu là một tuyệt tác nghệ thuật độc đáo, gắn liền với lịch sử phát triển Pairs gần hai ngàn năm. Dòng sông Seine đã tô điểm cho Paris thêm diễm lệ và người Paris đã biết nâng niu chăm chút cho con sông yêu quí của mình mỗi ngày càng xanh trong, thơ mộng hơn để đem lại lợi ích nhiều hơn cho các thế hệ nối tiếp ...
PS: Một số đoạn văn được trích dẫn từ bài viết "Hoài tưởng trong mùa thu Paris"