Bức thư rơi lệ trong lễ trưởng thành
Sáng 26/5/2010, tại lễ tri ân và trưởng thành ở Trường THPT Nguyễn Trãi, tỉnh Hải Dương, một học sinh chuyên Toán đã đọc bức thư gửi mẹ làm nhiều thầy cô rơi nước mắt. Theo tôi, đó là một bức thư hay, giản dị, sâu sắc và đầy trách nhiệm của một người con đối với gia đình, đặc biệt là đối với mẹ. Hi vọng là chúng ta hãy luon sống có trách nhiệm như thế. Gửi mẹ thân yêu! Vậy là phượng lại bắt đầu đỏ, bằng lăng lại bắt đầu tím, một mùa hè nữa lại đang đến – mùa hè thứ 12, cũng là mùa hè cuối cùng trong đời học sinh của con. Thời gian trôi thật nhanh, nhanh đến mức con cũng chẳng kịp nhìn lại quãng đường mình đã đi qua. Chỉ đến bây giờ, khi đã ở cuối một chặng đường, con mới ngoảnh đầu lại, để rồi nhận ra mình đã đi được xa đến thế nào, mình đã trưởng thành ra sao. Và điều đặc biệt nhất, con đã nhận ra, đó là luôn có một ánh mắt dõi theo từng bước đi của con, luôn có một bàn tay sẵn sàng nâng con đứng lên mỗi khi vấp ngã. Con nhận ra rằng mẹ luôn ở bên con, kể cả khi con không ở bên mẹ. ...